Thứ Năm, 20 tháng 12, 2012

Quick notes


Quick notes


1. Vấn đề nợ xấu lại được hâm nóng trở lại mấy ngày gần đây. Như đã nghi ngờ trong entry Bad Debt tôi cho rằng nó được dựng dậy để mask một số vấn đề (kinh tế/chính trị) nào đó. Thực sự tôi không tin nợ xấu là "cục máu đông" làm nghẽn mạch dòng vốn của nền kinh tế. Nó đúng là một vấn nạn phải giải quyết nhưng không phải crucial/urgent cho nền VN ở thời điểm này. Tín dụng ngân hàng không tăng vì ngân hàng không muốn cho những đối tượng có rủi ro cao vay còn những khách hàng có credit worthiness tốt không muốn vay vì demand cho sản phẩm của họ yếu.

Nói vậy không có nghĩa là phải "kích cầu" để tăng aggregate demand. Thực ra AD yếu vì kinh tế thế giới đang suy yếu và tỷ gía VND không giúp gì cho competitiveness của hàng VN. Quan trọng hơn nền kinh tế VN đang trong giai đoạn deleveraging sau khi đã tích tụ (private+public/SOE) debt quá nhiều trong những năm qua, national debt và bank assets cần thời gian để giảm dần. Một lý do quan trọng nữa là những xáo trộn trong hệ thống ngân hàng và political uncertainty gần đây cũng cản trở các hoạt động kinh tế. Quan điểm của tôi trong thời điểm này là VN nên tập trung xây dựng/củng cố safety net cho nhân dân và thực hiện structural reform chứ đừng quá obsess (tôn thờ?) tốc độ tăng trưởng.

2. Nhiều người, nhất là báo/blog "lề trái" khăng khăng cho rằng tỷ lệ nợ xấu của VN phải rất cao, bằng chứng là các tổ chức quốc tế như Fitch/Moody hay Barclays đánh giá nợ xấu của VN phải 11-13% hoặc cao hơn nữa. Tôi không tin bất kỳ tổ chức quốc tế nào, kể cả IMF, có thông tin về nợ xấu chính xác hơn thông tin của NHNN. Họ (các tổ chức QT) chỉ ước đoán dựa vào số liệu từ NHNN và một số assumptions khác (tôi cũng có thể ước đoán như vậy, vd tăng số của NHNN lên 30%). Những con số ước đoán như vậy không có ý nghĩa về mặt chính sách (xem thêm bên dưới), mà chỉ có ý nghĩa cho chính các tổ chức QT đó khi phải viết báo cáo cho khách hàng. Cũng xin nhắc lại trên thế giới không hề có một bộ tiêu chuẩn nợ xấu quốc tế thống nhất, những ai nói nợ xấu "tính theo tiêu chuẩn quốc tế" phải bằng xyz% chứng tỏ không có kiến thức chuyên môn mà chỉ nói bừa.

3. Tỷ lệ nợ xấu là bao nhiêu thực ra không quan trọng bằng các ngân hàng có đủ buffer đối mặt với số nợ xấu của họ hay không. Buffer ở đây là trích lập dự phòng và owner's equity, tôi ủng hộ chính sách không cho các ngân hàng chia cổ tức (hoặc buy back) nếu buffer này chưa đủ hoặc quá ít. Stress test là phương pháp được nhiều central bank sử dụng để đánh giá buffer của các ngân hàng. Nếu các ngân hàng phải write off nợ xấu trong khi không đủ buffer họ sẽ phải phá sản hoặc phải có ai đó bơm thêm vốn, có thể là private investors (nội/ngoại) hoặc chính phủ/NHNN/SCIC.

Những ý kiến cho rằng phải thiết lập thị trường mua bán nợ xấu và/hoặc thành lập AMC của nhà nước thực ra không sai nhưng sẽ mất nhiều thời gian. Trong khi đó capital injection (có thể giảm bớt đầu tư công để lấy nguồn vốn và/hoặc chính phủ/NHNN phát hành bond/notes để huy động vốn) có tác dụng nhanh và trực tiếp hơn. Tôi prefer phương án để một vài ngân hàng phá sản, hãy nhìn gương Thailand và Indonesia đã chấp nhận đau hồi 97-99 để giờ đây trở thành những nền kinh tế rất vững vàng.

4. Vấn đề huy động vàng cũng lại được dựng dậy, không biết đến bao giờ ý tưởng này mới chết. Xin nhắc lại ngay cả nếu NHNN "huy động" được toàn bộ số vàng người dân đang cất giữ nhưng không cho xuất ra thị trường thế giới, sẽ chẳng có một nguồn lực nào thêm cho nền kinh tế cả. Vàng không có công dụng thực tế (trừ một số ít làm trang sức), huy động vàng (mà không xuất khẩu) sẽ chỉ tương đương như tăng money supply, điều NHNN hoàn toàn có thể làm được mà không cần phải loay hoay với kế hoạch "huy động vàng trong dân". NHNN liệu có dám xuất toàn bộ số vàng "huy động" được lấy ngoại tệ về không?

5. Việc tuyên bố SJC là thương hiệu vàng quốc gia rồi những vụ lình xình kèm theo là điều không nên có vào lúc này. NHNN có rất nhiều thứ quan trọng hơn phải làm chứ không phải đi giải quyết những vụ nhái thương hiệu hay vàng thiếu tuổi. Một nghịch lý là trong khi NHNN tìm cách chống lại vàng hóa thì cơ quan này lại đặt ra một tiêu chuẩn cho vàng miếng, vốn dĩ chỉ có chức năng tiền tệ. Vàng nhập về VN nếu đã được đóng dấu chất lượng của các ngân hàng Anh, Thụy sĩ rồi thì cán ra làm vàng miếng SJC chỉ béo bở cho công ty này, chưa kể sau này cần xuất ra nước ngoài có khách hàng nào tin vào thương hiệu SJC của VN không?

6. Nói ACB (hay bất kỳ ngân hàng) nào lỗ hàng nghìn tỷ đồng vì bán vàng của dân gửi lúc giá thấp rồi phải mua vào lúc giá cao để trả cho dân thực ra không phản ánh đầy đủ rủi ro giá vàng mà ngân hàng này đối mặt. Ngân hàng khi bán vàng trong nước họ phải hedge bằng cách mua gold derivatives bên ngoài. ACB có thể đã không hedge, underhedge, hoặc hedge không đúng cách (bị basis risk), nên không bù trừ được rủi ro giá biến động. Bởi vậy phải xem hedging policy của ACB như thế nào, lợi nhuận từ hedging ở nước ngoài (nếu có) đang nằm ở đâu, chí ít auditor của ACB phải biết vấn đề này.

2 nhận xét:

  1. 6. Em có thể nói qua với bác Giang về chuyện bán vàng của ACB. Cái đó nó có thể chia làm 2 phần. Một phần ACB tự bán (giới hạn 40% theo quy định)và phần còn lại ACB cho các "đối tác" vay. Các đối tác này thực ra cũng là các pháp nhân kinh doanh vàng, nhưng trong giao dịch với ACB thì nó lại mang tính chất là "vàng tài khoản". Đối tác vay vàng để bán ra thị trường (đầu cơ giá xuống). Ngân hàng kiểm soát rủi ro bằng cách bắt đối tác phải gửi lại tiền bán vàng vào NH như là phần tài sản đảm bảo cộng thêm một phần margin nữa. Vì vậy, các web lề trái mới nói là ACB tiếp tay...bán khống hàng triệu lượng vàng là vì thế.
    Khi giá vàng quốc tế tăng khiến các khoản bán khống này chạm ngưỡng call, ngân hàng "xử lý" bằng cách dùng tiền ở tài khoản đảm bảo kia để mua vàng vào nên mới gây loạn giá như vừa rồi và giá vàng hiện giờ vẫn luôn rất cao như vậy vì cái cầu tiềm năng này còn rất lớn. Và cũng như bác nói, chỉ có NHNN mới biết chính xác con số là bao nhiêu.
    Với phần NH tự bán, ACB có thực hiện hedge đủ bằng derivative ở nước ngoài. Nhưng nó vẫn bị lỗ do chênh lệch giá vàng trong nước và quốc tế.
    ACB cũng cho đối tác mua khống vàng nữa. Và các tài khoản này cũng "chốt lãi" trong đợt đỉnh vừa rồi. Việc xử lý đối ứng hai giao dịch này là nguyên nhân chính khiến cho tổng TS của ACB "bay" mất hơn 60 ngàn tỷ trong quý 3.
    Cái lỗi ở đây là NH đã để quy mô của cái thị trường ảo đó vượt quá xa so với thị trường thật.
    Một vấn đề nữa ở đây là: với một hoạt động đầy rủi ro như thế, nó trọng yếu trên tất cả các khía cạnh, nhưng em không thấy có bất kỳ một dòng thuyết minh nào trên các báo cáo của nó cả, và ngay cả các auditor của nó cũng lờ đi?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Giang LeNovember 8, 2012 4:30 AM
      @Ha Ngan Dao: Cám ơn bạn đã cung cấp thông tin. Về vấn đề cho vay vàng để khách hàng bán khống, không bàn về tính legality, ACB bị mất tiền như vậy chứng tỏ gọi margin call quá trễ và/hoặc initial margin quá ít. Nếu tôi là risk manager của ACB ngay khi biết khách hàng không có khả năng deposit thêm margin thì tôi sẽ mua gold derivatives bên ngoài chứ không hùng hục đi vét physical gold trong nước như vậy.

      Việc giá trong nước chênh lệch với giá thế giới là điều có thể dự đoán được (basis risk), bởi vậy tôi mới nói có thể ACB hedge không đúng cách (tính hedge ratio sai).

      Xóa